Saturday, September 30, 2023

 Chúa Nhật XXVI TNA. 

Ed 18,25-28; Pl 2,1-11; Mt 21,28-32

Nghịch lý khi thi hành ý Cha




Ông bà và anh chị em rất thân mến!

Trong những lúc khó khăn thử thách, một số người sẽ chạy đến với Chúa xin ơn chữa lành, ũi an. Thế nhưng, cũng không thiếu người than trách Chúa, thầm cho rằng Chúa bất công, hay Chúa mang đến những đau khổ cho mình. Phải chăng đó là nghịch lý khi chúng ta chọn lựa hay chúng ta quên rằng Chúa có chương trình cho cuộc đời của mỗi người và mời gọi mỗi người tham dự vào kế hoạch của Thiên Chúa.

Quả là thế, trong bài đọc I, tiên tri Êdêkien đã trình thuật lại lời Đức Chúa. Người đã nghe tiếng dân than trách rằng: Đường lối Chúa không thẳng ngay. Điều than trách này xảy ra trong bối cảnh dân Chúa phải đối diện với sự xụp đổ của Giêrusalem. Đối diện với cảnh lưu đầy nơi đất khách quê người và dân đã cảm thấy sự thiếu vắng sự hiện diện của Thiên Chúa.

Thế là, một sự đối nghịch đã diễn ra. Người công chính thì lại bỏ đường công chính mà làm điều bất chính. Còn người gian ác thì lại từ bỏ điều dữ mà thi hành điều công minh chính trực. Người tưởng rằng có sự sống lại mất mạng, còn người tưởng phải chết thì lại cứu được mạng sống của mình.

Một sự nghịch lý cũng đã diễn ra trong bài Tin Mừng theo thánh Mátthêu. Trình thuật về Chúa Giêsu với các thượng tế và kỳ mục qua một dụ ngôn. Dụ ngôn về hai người con? Một người từ chối nói tiếng xin vâng nhưng rồi lại hối hận rồi hành động. Còn người kia thì trước mặt gọi dạ bảo vâng, nhưng sau lưng thì không làm gì. Vậy ai là thi hành ý Cha?

Đối với các thượng tế thì người con thứ nhất đã thi hành ý người cha, còn đối với Chúa Giêsu thì người đã không chứng nhận người con nào cả. Thay vào đó, Chúa lại nói lên một sự thật. Đó là những người thu thuế và những cô gái điếm là những người vào Nước Thiên Chúa trước. Điều này dường như đã ứng nghiệm lời Chúa phán qua ngôn sứ Êdêkien, người được xem là bất chính lại trở lại đường công chính. Ngược lại, những người được xem là công minh chính trực lại không rõ số phận đi đâu về đâu. Đó là nghịch lý đến từ sự lựa chọn theo Chúa hay theo đường khác?

Đối với mỗi người ông bà và anh chị em chúng ta thì sao?

Chúng ta là những vâng dạ, những người được xem là công chính hay là người bất chính? Chúng ta là những người trước mặt nói không nhưng rồi lại hối hận mà vâng phục ý Chúa?

Có lẽ trong một xã hội rối ren, mỗi người chúng ta đều đang sống trong sự nghịch lý, trong bất định. Chúng ta có thể là những người công chính, những người luôn biết vâng nghe tiếng Chúa. Nhưng rồi, có những lúc yếu đuối, những lúc yếu lòng tin mà lạc xa nẻo chính đường ngay. Chúng ta đã không còn trong những tương quan lành mạnh và mật thiết nữa.

Những lúc đó, chúng ta như những người bất chính, những người nói không với Lời Chúa. Nhưng nhờ Ơn Chúa, chúng ta lại biết hối hận, biết quay về đường công chính. Chính những lúc như thế, chúng ta là những người bất xứng lại bớt bất xứng mà sống trong tương quan với Chúa, với tha nhân, và với chính mình. Điều đó xem ra không dễ dàng nhưng lại hoàn toàn có thể thực hiện được vì chúng ta liên kết với Chúa Giêsu Kitô.

Sự liên kết này được trình bày trong thư gởi tín hữu Philípphê khi mỗi người chúng ta biết hiệp thông trong thần khí, biết sống thân tình và cảm thương nhau. Khi đó, mỗi người sẽ tránh đi những ghanh tị, những hư danh, mà không tìm lợi ích cho riêng mình. Như chính Chúa Giêsu Kitô, Người luôn biết vâng phục Thiên Chúa.

Quả thế, trong khi Adam cùng Eva đã đưa tay ra nắm lấy những gì không thuộc về mình mà chống lại Thiên Chúa và đã không biết hối hận nhận lỗi về mình. Ngược lại, Chúa Giêsu lại buông tay không nắm lấy những gì vốn thuộc về Người, lại vâng phục mà thi hành Thiên Ý. Người đã học biết thế nào là vâng phục trong đời sống ở trần thế và đã được Thiên Chúa siêu tôn. Ước mong sao, chúng ta luôn biết vâng phục không chỉ trước mặt, bằng lời nói mà còn luôn biết thi hành trong đời sống. Amen.

Saturday, January 7, 2023

 Lễ Chúa Hiển Linh

(Is 60,1-6; Ep 3,2-3a.5-6; Mt 2,1-12)

Chúng tôi đã thấy ngôi sao của Người xuất hiện bên Phương Đông

 Điểm sáng là một dấu hiệu dẫn hướng tốt trong đêm đen, như hải đăng dẫn đường cho những người dân chài, hay tàu thuyền trên biển muốn hướng vào bờ. Cũng thế, Sao Bắc Đẩu là chòm sao nổi tiếng giúp dẫn đường, và nó được biết đến như kim chỉ nam, sao của tàu hay ngôi sao dẫn đường. Hôm nay, ngôi sao cũng đã là dấu hiệu dẫn đường cho các nhà chiêm tinh đến gặp Hài Nhi Giêsu.

Từ trong bài đọc I, ý nghĩa về ánh sáng đã được trình bày khi ngôn sứ Isaia cho thấy sức mạnh của ánh sáng trước bóng tối, như khi bình minh tới thì bóng đêm bị đẩy lùi. Vinh quang của Đức Chúa ngự đến thì thế gian không còn bị bóng tối bao trùm nữa. Muôn dân sẽ chỉ hướng về ánh sáng, chỉ đi về phía bình minh. Tất cả đều được sống trong ánh sáng, sống trong sức sống vì biết hướng về nguồn sáng đích thực.

Còn trong bài Tin Mừng, một ánh sáng dẫn đường cũng xuất hiện giúp người phương Đông tìm đến Ánh Sáng thật. Đó là một ngôi sao dẫn đường cho các nhà chiêm tinh. Họ đã nhìn thấy ánh sáng đó trong đêm đen và quyết định lên đường. Thế mà, khi họ gần tìm gặp được đích điểm thì ngôi sao kia lại ngừng chiếu sáng. Phải chăng đó là lúc bóng đêm của lòng người, bóng đêm của thế gian chiếm ưu thế. Đó là khi con người hoài nghi, và mưu đồ gian trần ập đến.

Chính khi chúng ta từ bỏ cám dỗ thế trần để chỉ tin tưởng vào dấu hiệu chỉ lối đưa đường về nẻo chính đường ngay, thì ngôi sao sáng lại xuất hiện. Ngôi sao đó vẫn chiếu tỏa nhưng lòng người thực dụng như mây mù che mất, hay vì con người thiếu lòng tin không nhìn thấy được.

Trong cuộc sống đời này cũng thế, người tín hữu luôn được ánh sáng chỉ lối đưa đường về nguồn sức sống thật. Nhưng vì sự bất toàn, sự mỏng giòn của con người nhân thế khi phải đối mặt với đau khổ, với những khó khăn, nhiều người đã chọn tin vào thế lực thế gian hơn là tin Chúa. Thế nên, họ không ngờ mình rơi vào cạm bẫy của nhân trần, dấn thân vào mưu đồ của thế gian.

Chính những lúc bước đi trong đêm tối đó, người tín hữu càng cần phải vững tin đón nhận những yếu đuối, để biết thân phận con người giới hạn. Để rồi, mỗi người nhận ra rằng, chính khi ánh sáng dẫn đường dường như chợp tắt thì đó là lúc gần tới đích điểm. Xin đừng vội vàng từ bỏ, đừng nãn chí buông xuôi, vì nguồn sáng thật sự là Thiên Chúa, là Hài Nhi Giêsu luôn ở cùng với con người.

Ước mong mỗi anh chị em chúng ta luôn biết nhận ra ánh sáng ngôi sao dẫn đường mà tiến về nguồn sức sống thật nơi Thiên Chúa và luôn vững tin rằng, khi mọi sự tưởng chừng tuyệt vọng, thì lúc đó niềm hy vọng sẽ đầy tràn chan chứa. Amen.

Sunday, January 1, 2023

Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời.

Ds 6,22-27; Gl 4,4-7; Lc 2,16-21

Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con là kẻ có tội!



Lời Kinh Kính Mừng dường như không còn xa lạ với người dân Việt trong giờ Kinh Mân Côi. Thế mà, nhiều lúc, lời cầu đó thật xa lạ khi người lần chuỗi không dừng lại đủ lâu để ngẫm nghĩ. Làm sao mà một người bình thường như Mẹ Maria lại là mẹ của Chúa Trời? Mẹ của Thiên Chúa được?

Trong bài đọc I, tác giả sách Dân số đã ghi nhận một sự chúc lành qua lời cầu nguyện chân thành. Lời chúc lành đó đến từ những vị tư tế được tuyển chọn như Aharon và dòng dõi Lêvi. Họ kêu cầu Đức Chúa để Người chúc lành và gìn giữ; để người đoái thương với nét mặt tươi cười; và nhất là ban sự bình an. Quả là thế, nhờ lời chúc lành theo sự hướng dẫn của Thiên Chúa mà con cái Ítraen được sống bình an trong sự bảo trợ của Người.

Sự bảo trợ đó được đưa tới đỉnh điểm khi Thiên Chúa sai người Con Một đến thế gian. Người không đến với dáng vẻ oai phong, hòa quang chói lóa; nhưng người đến sinh làm con một người phụ nữ. Người đến và được sinh ra như bao hài nhi khác, để rồi, con người được thốt lên tiếng thân thưa: Ápba, Cha ơi! Tiếng gọi đó như tiếng của người con lần đầu gọi người sinh ra mình. Tiếng gọi đó nói lên quyền đồng thừa kế gia nghiệp của Thiên Chúa như lời thánh Phaolô tông đồ gởi tín hữu Galát.

Và như thế, thánh Maria – Đức Mẹ Chúa Trời – là Mẹ Thiên Chúa chính nhờ sự chúc lành và bảo trợ của Người. Mẹ đầy ân sủng vì có Chúa ở cùng Mẹ. Mẹ được diễm phúc hơn mọi người phụ nữ vì mang Hài Nhi Giêsu trong lòng mẹ. Mẹ cũng là đấng bảo trợ, đấng hằng chuyển cầu cho những người con của mẹ, vì chính anh cả Giêsu đã trao phó nhân loại cho Mẹ.

Có thể nói, những gì mà thánh sử Luca đã trình thuật về những người chăn chiên hối hả ra đi đến Bêlem chính là minh chứng về vai trò làm Thiên Mẫu của Mẹ Maria. Vì các mục đồng đã được chiêm ngưỡng Hài Nhi, đã gặp mẹ Người là Maria và cha Người là Giuse. Họ đã chứng thực sự quan phòng của Thiên Chúa qua thánh tử Giêsu. Họ thấy được ân sủng Thiên Chúa khi ban cho Mẹ Maria làm Mẹ của Chúa Giêsu, Mẹ của Ngôi Hai Thiên Chúa.

Ý thức được điều đó, mỗi người anh chị em chúng ta nhận ra Mẹ Maria là Mẹ Đức Chúa Trời là do bởi ân sủng Thiên Chúa, nhờ Chúa Giêsu. Và mỗi người cũng được làm thành viên của gia đình Thiên Chúa do chính bởi đồng hình đồng dạng với người anh cả là Chúa Giêsu.

Ước mong sao, mỗi người anh chị em chúng ta luôn được Chúa chúc lành và bình an qua sự chuyển cầu của Mẹ Maria, Mẹ là Mẹ Đức Chúa Trời cũng là mẹ của mỗi người chúng ta. Amen.

Saturday, December 24, 2022

 

 Ngày Lễ Giáng Sinh - Lễ Ban Sáng

(Is 52,7-10; Hr 1,1-6; Ga 1,1-2)

Ngôi Lời Cư Ngụ Giữa Chúng Ta

 

Trong những ngày đón chờ Chúa đến, đèn hoa rực rỡ, đây đó vang vọng không khí chờ đợi, bình an, vui mừng và yêu thương. Tất cả tâm tình đã được ôm trọn trong Mùa Vọng và đong đầy trong ngày Chúa Giáng Sinh, ngày Chúa cư ngụ giữa dân Người.

Trong bài đọc I, ngôn sứ Isaia ca ngợi vẻ đẹp của những người loan báo Tin Mừng, công bố bình an, loan tin hạnh phúc và công bố ơn cứu độ. Tất cả cùng hòa chung một lời ca vang: “Thiên Chúa ngươi là Vua hiển trị”. Một vị Vua từ bỏ ngai vang trời cao, đón nhận cuộc sống gian trần, hòa mình với nhân loại. Một vị Vua gần gũi với dân, ở cùng dân và sẽ ngự trị cho đến muôn đời.

Còn trần gian thì sao?

Thánh Gioan đã ghi nhận rằng: “Người ở giữa thế gian và thế gian nhờ Người mà có”. Thế mà, thế gian “không nhận biết Người.” Hơn thế nữa, “Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.” Thiên Chúa hữu hình trong thân xác con người bỗng trở nên vô hình trong mắt những người không đón nhận Người.

Thế nhưng, Hài đồng Giêsu vẫn chọn lựa ở cùng con người, dù con người không đón nhận, và thậm chí còn chối bỏ Ngài. Chúa vẫn giữ vững giao ước, trung tín với con người dù con người không bất xứng và thiếu tín trung. Thiên Chúa vẫn yêu thương, vẫn hiện diện dù con người đến với những toan tính, với những mưu cầu lợi ích.

Sự hiện diện của Chúa không chỉ là Hài Nhi Giêsu trong đêm đông hơn 2000 năm trước ở đất nước xa xôi. Sự hiện diện của Chúa không chỉ dừng lại trong một biến cố lịch sử nhưng hiện thực trong tâm hồn mỗi người đón Chúa. Chúa cư ngự trong những ai đã tin, đã đón nhận danh Thánh Giêsu. Những người này được trở nên những người con yêu dấu của Thiên Chúa, cùng được gọi Thiên Chúa là Cha.

Quả là thế, Chúa Giêsu chính là người anh cả trong gia đình nhân loại. Nhờ Người, với Người và trong Người, mà Thiên Chúa vô hình đã trở nên hữu hình giữa thế gian. Thiên Chúa không còn cần truyền dạy qua trung gian mà phán dạy trực tiếp nơi Chúa Con.

Vậy mà sao con người chưa nhận ra sự hiện diện của Chúa trong đời? Phải chăng nhân loại chối bỏ Thiên Chúa vì không tìm được lợi ích gì nơi Người? Phải chăng con người tìm Chúa chốn trời cao, nơi cung điện cao quý mà quên mất Người hiện diện trong trần gian, nơi hang đá đơn sơ? Có chăng, con người tìm Chúa nơi ồn ào náo động mà quên mất sự hiện diện của Người nơi lắng đọng, âm thầm?

Nguyện ước mỗi người anh chị em chúng ta sẽ nhận ra sự hiện diện của Chúa trong Mùa Giáng Sinh, đặt biệt trong đại lễ Mừng Chúa Giáng Sinh này. Amen.

Thursday, December 22, 2022

 Một thời viết blog

Noel

Dec 1, 2009 2:06 AM

Thời gian thật sự qua nhanh. Tuy Noel năm nay không vui vẻ và hạnh phúc như Noel đã qua vì mình đã bước thêm một bước nữa vào cuộc đời này.

Thời gian trôi qua nhanh là điều mình thích nhất vì cá tính vốn không thích chờ đợi. Thế nhưng tại sao trong người mình bất an quá. Mình sợ không dám đối diện với những gì mà mình mong, minh đợi khi thời gian tới mình sẽ có được. Mình đã suy nghĩ và quyết định để chỉ mong rằng ngày đó tới. 

Tại sao????? 

Một khi mình đã mất niềm tin nơi chính bản thân mình thì cũng là lúc trái tim mình hành động.

 Khi đầu óc suy nghĩ thì trái tim mình bị cấm cản bước đi. Lòng ngực như muốn vỡ tan vì sự chiếm lĩnh của bộ não. Thế nhưng khi trái tim hành động thì bộ não lại im lặng. Nó nghỉ nghơi và để mặc cho trái tim hành động. Nếu không thể dung hoà thì mình sống với hai bản chất của hai con người không thể tách rời ra được.

Noel những năm qua luôn để cho mình những kỉ niệm. Từ khi bước chân vào ĐH. Mình biết quý ngày Noel hơn. Mình biết suy nghĩ cho ... nhiều hơn.

Hôm nay ngồi nhìn lại những ngày đã qua mình chợt nhớ đến những kỷ niệm. Kỷ niệm với món quà của chàng SV năm nhất với tất cả tâm tình và sự ấp ủ mua tặng bạn của mình. Rồi Noel năm sau chàng bất đầu với cuộc sống vô tình hay đúng hơn là trở về với con người thiếu tự tin của mình. 

Kể từ những ngày đó chàng bơ vơ một mình. Chàng chỉ có thể tự vui với chính bản thân của chàng. Bởi vì chàng luôn nghỉ rằng chàng chỉ đem lại đau khổ và bất hạnh. Chàng chỉ muốn người ta nghỉ cho chàng chứ không bao giờ ngược lại. 

Thế nhưng, có ai ngờ trong trái tim chàng luôn khao khát và ấp ủ một nỗi niềm. Chàng luôn mong muốn và nhiều lần chàng đã rơi lệ. Khi chàng ở một mình và suy nghĩ về những nỗi niểm riêng, chàng phải làm một cái gì đó để quên đi, chàng càng lúc càng không hiểu được mình.

Rồi con tim sẽ vui trở lại

TBST

 

Hang đá

Dec 10, 2009 9:02 AM

Noel đã về. Miền Nam lại bị ảnh hưởng bởi đợt không khí lạnh. Thời tiết se lạnh. Tâm hồn lắng đọng hơn và cần được sưởi ấm.

Hang đá là một kỉ niệm buồn. Ngày Người sinh ra không được hạnh phúc như bây giờ. Hôm đó trần gian không có một chổ trú chân thật sự cho người.

Một con người sinh ra đem đến sự sống cho cả thế gian vậy mà được chiên bò sưởi ấm ở máng cỏ. Một nơi liêng thiêng và trở thành một biểu tượng thành một kỉ niêm buồn. Kỉ niệm ngày toàn thể con người có một sự sống mới, sự sống tồn tại muôn đời. Khi nhìn vào đó, con người nhận ra sự đơn sơ và thấu hiểu hơn câu "Này những ai đang vất vả mang gánh nặng nề hãy đến cùng ta. Vì ta nhân hậu và khiêm nhường."

Vậy mà con người thời nay lại nghĩ khác. Con người cho rằng cuộc sống hôm nay giàu sang. Con người đem sự xung túc của mình ra làm bình phong che đi sự khiêm nhường. Con người nghỉ rằng hang đá phải cao sang, hang đá phải sáng chói, hang đá phải rực rở. Vậy còn đâu nữa mảng cỏ. Còn đâu nữa sự khiêm nhường. Còn đâu sự yêu thương thật sự. Còn đâu sự yếu đuối của con người.

Hôm này nhìn về hang đá ước gì bạn và tôi có thể nhận ra được ...

Chúng ta có thể lắng nghe được... 

Hãy để tâm hồn lên tiếng và rồi bạn sẽ nhận ra con người thật của mình.

 

Thư đến Chúa Hài Đồng

Dec 24, 2009 2:38 AM

Thư gởi Chúa Hài Đồng.

Con Chào Chúa Hài Đồng!

Con biết con chỉ là hạt bụi bám vào hạt cát trên sa mạc, thế nhưng Chúa không bao giờ quên con. Con biết hạt bụi ấy có thể kết hợp với các hạt bụi khác để thành hạt cát rồi thành cả sa mạc.

Tâm hồn con như là sa mạc. Con như là nơi để Chúa vào để chịu thử thách. Nhưng dù sa mạc ấy có khô cằn đến đâu thì Chúa vẫn không lùi bước và cuối cùng đã chiến thắng.

Hang đá là một kỉ niệm buồn trong khi ngày Chúa Giáng sinh là một kinh nghiệm vui. 

Vậy tại sao lại có khoẳng khắc buồn trong một ngày vui, ngày thay đổi cả thế giới?

Đó là mầu nhiệm của Chúa. Chúa vẽ nên những đường thẳng từ những đường cong của con người. Con người chỉ cho Chúa ở nơi máng cỏ đơn sơ nhưng Chúa lại cho con người thấy được sự đơn sơ nghèo hèn của người, để con người thấy con Thiên Chúa gần gũi với con người đến mức nào.

Xin Chúa hãy luôn đem bình an đến cho chúng con.

Chúa biết con cần gì?

Xin Chúa hãy thực hiện nơi con những công trình của Ngài.

Con biết Chúa ở bên con, xin Chúa cho ACE chúng con luôn nhận ra Chúa.

Mong gặp Chúa trong tối nay.

 

Ngôi sao sáng dẫn đường

Jan 1, 2010 11:12 AM

Ngôi sao sáng? 

Có bao giờ bạn ngồi một mình trong đêm tối để ngắm sao chưa? Có lẽ bạn sẽ có những cảm giác vui buồn lẫn lộn. Lúc nào bạn cũng có thể nhận ra chùm Hiệp sĩ. Chùm song sinh nằm kế bên là của mình đó. Chó lớn chó nhỏ nữa. Nhiều các bạn nhỉ? 

Và chắc bạn cũng đã tìm thấy cho mình một ngôi sao dẫn đường. Trong cuộc đời khi đi tìm một sự kiện lạ, một niềm tin, một sự thât hay một nguồn ơn cứu độ thì còn hạnh phúc gì hơn là có một ngôi sao dẫn đường. Lúc đó bạn sẽ thấy rất vui vì con đường mình đi có điểm đến và có một căn cứ vững chắc. 

Thế nhưng sẽ thất vọng biết bao khi mà bạn mất dấu ngôi sao dẫn đường. Khi đó bạn sẽ lạc lõng sẽ thất vọng phải không? 

Thật ra đó chỉ là nhất thời và đó là điềm báo trước bạn sắp đi đến đích mà bạn đang tìm kiếm. Ngôi sao sẽ xuất hiện và sáng hơn bao giờ hết.

Hãy tin tưởng bạn nhé.  

Thiên Chúa vẽ những đường thẳng từ những đường cong của con người.

 




Saturday, December 10, 2022

 Chúa Nhật III Mùa Vọng Năm A

Isa 35,1-61.10; Gc 5,7-10; Mat 11,2-11


 

Ông bà và anh chị em rất thân mến!

Thực tế tự nhiên và đời sống, đêm qua thì ngày lại đến, người khóc than ưu phiền rồi cũng mừng vui lên!

Mừng vui lên cũng là tâm điểm của tuần thứ ba mùa Vọng. Một lời mời gọi như lời ngôn sứ Isaiah khi xưa. Hỡi sa mạc, đồng khô cỏ cháy, vùng đất hoang, hay vui mừng trổ bông! Hãy vui lên, hỡi người mù thấy được, người điếc nghe được, người què nhảy nhót, người câm reo hò. Vui lên vì mọi vật và muôn loài được ơn giải thoát! Tiếng vui cười sẽ phủ lấp đau khổ và khóc than, ưu phiền không còn vì có Chúa ở kề bên!

Quả là thế, thầy Giêsu đã không trả lời trực tiếp mình là ai khi môn đệ của Gioan hỏi. Ngài trả lời bằng hành động của mình, bằng những gì các môn đệ mắt thấy tai nghe. Không chỉ chữa lành về mặt thể xác như Isaiah đã nhắc đến mà vượt trên đó: người chết trỗi dậy và người nghèo được nghe Tin Mừng.

Một Tin Mừng mang đến sự giải thoát tự trong tâm hồn mỗi người. Mọi sự tối tăm trong thâm tâm sẽ được tỏ lộ ra, không phải để chịu kết án, nhưng là được giải thoát khỏi mọi bóng đêm. Như bình minh đến xua tan dần đêm đen, lòng người cũng được chiếu sáng nhờ ánh sáng của Đấng Công Chính đem đến cho nhân loại.

 

Ông bà và anh chị em rất thân mến!

Sự thật trong cuộc sống đầy những u phiền, lắng lo, làm sao chúng ta có thể vui lên, làm sao có thể tươi cười? Điều đó khó, nhưng không phải là không thể, vì thân xác có yếu đuối thì tinh thần vẫn mạnh mẽ.

Mạnh mẽ vì còn có Chúa trong đời! Người đã đến và sẽ đến trong tâm hồn mỗi người anh chị em chúng ta. Người hiện diện qua Mẹ Maria, thánh cả Giuse, các vị thánh giữa đời! Người có mặt qua những người thân trong gia đình, những người anh chị em trong cộng đoàn, và qua cả những người nghèo nàn khốn khổ quanh mình nữa.

Vì thế, mỗi người chúng ta được mời gọi như lời thánh Phaolô tông đồ, hãy kiên nhẫn cho tới ngày Chúa quang lâm. Vui mừng và hy vọng như người gieo hạt, chờ ngày cây nảy mầm, sinh trưởng và sinh hoa kết trái. Trong thời gian đó, sẽ có những ngày nắng lẫn những ngày mưa, những ngày tươi sáng lẫn những lúc giông bão. Nhưng cuối cùng, trong niềm niềm vui và cậy trông, vụ mùa bội thu sẽ đến cho những ai kiên nhẫn và sẵn sàng.

Vui lên! Nào vui lên! Chúng ta còn có Chúa và còn có nhau, nên hãy đã tình yêu Thiên Chúa phủ lấp lấy đời mình, để cho tình người được tuôn tràn trong niềm trông đợi ngày con người giáng sinh và tỏ lộ vinh quang rạng ngời.

Nguyện chúc mỗi người anh chị em chúng ta luôn vui mừng và hy vọng trong Chúa và trong nhau. Amen.

Saturday, December 3, 2022

 Chúa Nhật II Mùa Vọng Năm A

Isa 11:1-10; Rom 15:4-9; Matt 3:1-12


Ông bà và anh chị em rất thân mến!

Trong mùa Xuân, chúng ta nhận thấy có nhiều chồi non vươn lên từ các loại cây khác nhau. Mầm non cũng là dấu hiệu của một sự sống mới. Vậy đâu là sự sống mới của chúng ta trong mùa Vọng này?

Trong bài đọc I trích sách Isaia, một mầm non từ gốc tổ Giesê đã mọc lên. Và thần khí của khôn ngoan, minh mẫn, mưu lược, dung mãnh, hiểu biết và kính sợ Đức Chúa đã ngự trên người này. Với những món quà của Thần Khí đó, Người đến không phải để lên án nhưng đến để đem lại phán quyết công minh và bình an cho muôn dân.

Đó là một viễn cảnh không ai ngờ tới, nào là sói với chiên con, beo với dê nhỏ, sư tử và bò tơ, gấu mẹ và bò mẹ, sống yên bình bên nhau. Phải chăng đây là cảnh an bình mà chúng ta cậy trông?

Đây cũng là chung cuộc mà Gioan Tẩy Giả đến rao giảng trong hoang địa: “Anh em hãy sám hối vì Nước Trời đã đến gần”. Ông đã rao giảng bằng chính đời sống chay tịnh, nhiệm nhặt của ông với những thức ăn và quần áo đơn giản. Ông rao giảng qua chính hành động phục vụ của ông là làm phép rửa cho những hối nhân bằng nước. Và ông cũng rao giảng là hãy chuẩn bị sẵn sàng cho Đấng đến sau ông. Đấng quyền thế đó sẽ làm phép rửa bằng Thánh Thần và bằng lửa. Một phép rửa mở ra cánh cửa bước vào đời sống an bình mai sau.

Ông bà và anh chị em rất thân mến!

Lắng nghe và suy niệm bài đọc cũng như Tin Mừng hôm nay, chúng ta nhận ra ý nghĩa chính yếu của tuần thứ hai mùa Vọng là Bình An. Một sự bình an thật sự đến từ Thiên Chúa giúp cho muôn vật thụ tạo sống yên bình bên nhau. Một thế giới không còn tác hại và tàn phá mà chúng ta mong ước.

Để nhận ra ý nghĩa sâu đậm đó, chúng ta cũng được mời gọi bước vào trong hoang địa như Gioan Tẩy Giả. Có lẽ, chúng ta không cần đi ra một nơi hoang mạc thật sự nhưng đi vào trong hoang địa của đời mình, của tâm hồn mình. Ở đó, chúng ta nghe được tiếng Chúa thì thầm: “Hãy sám hối vì Nước Trời đang đến gần”.

Và rồi, như cũng như Gioan Tẩy Giả, chúng ta đem sứ điệp bình an của Chúa đến cho anh chị em chung quang. Bằng chính đời sống, bằng hành động cụ thể, chúng ta nhắc nhớ nhau về phép rửa mà chúng ta đã lãnh nhận trong Thánh Thần.

Chúng ta sẽ không bao giờ mệt mõi vì có Chúa trợ lực. Chúa Giêsu Kitô sẽ luôn mang lại bình an cho chúng ta, đặc biệt là trong thánh lễ. Chủ tế khẳng định, bình an của Chúa ở cùng anh chị em, và mời gọi mỗi người hãy chúc bình an cho nhau.

Nguyện ước cho mỗi người chúng ta nhận ra được bình an của Chúa trong tuần này và trao ban bình an đó đến cho anh chị em chung quang, trong gia đình, trong cộng đoàn và trong bất cứ cuộc gặp gỡ nào. Amen.