CN Lễ Lá
Tin Mừng Mc 15.1-39
Ông bà và anh chị em thân mến!
Mùa chay đã khép lại và chúng ta bước vào Tuần Thánh. Tuần thánh được bắt đầu với Lễ Lá.
Thánh lễ hôm nay vẽ lên cho chúng ta một bức tranh với 2 gam màu. Gam màu thứ I họa lại việc dân Do thái, cởi áo lót đường, tay cầm cành lá/ náo nức, hân hoan đón Chúa tiến vào Thành Thánh với lời tung hô: Hoan Hô con vua Đavít, chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến. Và gam màu thứ II tương phản, họa lại khung cảnh mạc khải về con đường Thập giá, cũng cùng với nhiều tiếng vang hò rộn ràng, nhưng lại là tiếng hò la, sỉ vả, và lên án.
Kết thúc với hình ảnh Chúa Giêsu trải qua con đường Thập giá bằng máu và nước, Giáo Hội có ý gì khi liên kết 2 gam màu với hai sự kiện trên trong một Thánh lễ? Có lẽ ai trong chúng ta cũng ngầm nhận ra, là mẹ Giáo Hội muốn dẫn con cái vào con đường của Chúa, không phải là con đường với nhiều lời khen ngợi chóng qua. Nhưng là con đường tình yêu Thập giá, con đường mà Chúa Giêsu đã chọn để đi, hầu mang lại ơn cứu độ cho nhân loại.
Trong bài đọc I, bài ca về người tôi tớ Chúa được tiên tri Isaia nhắc đến … Người Tôi Tớ ấy đã chịu đòn roi, nhục mạ mà không tránh đi; vì Người đã đón nhận mọi sự đau khổ mà không phải hổ thẹn; vì Người hằng tin tưởng vào ý định của Chúa Cha.
Và hôm nay trong Bài Tin Mừng, thánh sử Mác-cô ghi lại hành trình Thập giá mà Chúa Giêsu đã đi qua. Hành trình Thập giá được đong bằng máu; bằng việc đối diện với nụ hôn bán Thầy của Giuđa, rồi lời chối thầy đanh đảnh của Phêrô ở dinh Philatô. Kể cả những môn đệ thân tín cũng chọn cho mình một lối rẻ khác; rồi dân chúng đám đông, những con người mà Ngài đã từng chia sẻ với họ bằng lời giảng dạy, bằng việc chữa lành, bằng nhiều phép lạ, họ cũng quay gót tìm lối khác để đi.
Cộng đoàn phụng vụ thân mến.
Đã có nhiều Tuần thánh đi qua cuộc đời ta, và cũng rất nhiều lần ta cầm cành lá hoan hô Chúa vào Thành Thánh như dân Do thái xưa, rồi cũng không ít lần ta rẻ bước qua lối khác khi đoạn đường thập giá hé mở. Nhưng cũng không ít lần, ta đã quyết tâm theo Chúa, bước theo con đường Chúa đã đi qua.
Và rồi chúng ta nhận ra, con đường theo Chúa không chỉ trãi bằng áo, bằng lá, bằng những lời tung hô chúc tụng. Con đường theo Chúa còn là con đường gập ghềnh, con đường ra pháp trường, con đường lên đồi sọ. Con đường đó còn trãi bằng chính những giọt máu đỏ tươi từ trên thân thể; và bằng chính những giọt máu và nước cuối cùng tận sâu tim Chúa. Đó là con đường Chúa đã đi qua, và đó cũng là con đường mà Chúa muốn ta đi hôm nay.
Ông bà và anh chị em thân mến!
Mang thân phận con người, ai trong chúng ta cũng thích tìm cho mình một lối sống dễ dãi, một lối sống nhẹ nhàng. Nhưng đó không phải là con đường mà ta bước theo Chúa. Con đường Chúa đi lại là con đường của sự hy sinh, của sự từ bỏ.
Chúa đã đi trọn con đường ấy với sức mạnh của tình yêu, tình yêu vô cùng lớn của Chúa Giêsu đối với Cha và với cả nhân loại. Chỉ có tình yêu mới làm cho mọi khổ đau có giá trị cứu độ. Vậy chúng ta hãy cảm nếm thật sâu nỗi khổ đau thân xác và tinh thần của Chúa Giêsu. Và, chúng ta cũng đừng quên nhận ra tình yêu bao dung nằm ẩn dưới từng phản ứng của Chúa, ví như ánh mắt yêu thương thay vì xét đoán, lời cầu nguyện thay vì chúc dữ, …
Ước gì chúng ta có thể đón nhận những gai góc của cuộc đời với thái độ của Chúa Giêsu, để càng suy nghĩ về cuộc Thương Khó, chúng ta sẽ thấy mình càng yêu Thánh giá của Chúa hơn, yêu thánh giá của mình hơn và kính trọng thánh giá của người khác hơn. Để cảm nhận được tình yêu từ thập giá Chúa, chúng ta hãy để cho lòng mình thật lắng đọng, bước vào Tuần thánh với lòng sám hối chân thành. Xin Chúa cho chúng ta cảm nghiệm sâu hơn nữa tình yêu từ thập giá Chúa, để mỗi ngày ta bước sát Chúa hơn trên con đường Chúa muốn ta đi. Amen.
No comments:
Post a Comment