Trong hành trình làm người, ít nhiều chúng ta cũng đối diện với thất bại. Nó có thể xảy ra trong tương quan hay trong công ăn việc làm. Có lẽ khi nếm trãi mùi thất bại chúng ta có tâm trạng nặng trĩu, chán chường và thất vọng. Đó là tâm trạng không ai tránh khỏi.
Và đó cũng là tâm trạng của các môn đệ, khi Thầy mình bị bắt, bị giết chết. Mịt mù khi nhìn về tương lai, một số ông đã lê gót trở về, lòng não nề, chán nản. Nhưng chính lúc đó, Chúa Phục Sinh đã cho các ông nhận ra Ngài đã sống lại, để rồi các ông đã quay trở lại báo tin mừng thầy mình đã Phục Sinh.
Trong chút tâm tình đó, qua các bài đọc hôm nay, Giáo Hội cũng vẽ lên một khung cảnh của sự gặp gỡ làm biến đổi con người. Cuộc gặp gỡ giúp biến đổi đó tựa như cánh diều gặp cơn gió để bay lên, để hòa mình vào khoảng không bao la.
Như trong bài đọc I, tác giả sách Tông đồ Công vụ tường thuật lại việc Phêrô giảng dạy và làm chứng cho Chúa Phục Sinh. Từ một Phêrô nhát đảm chối thầy, co cụm trước thế lực trần thế; đã trở nên một Phêrô can đảm.
Ông đã dám rao giảng và làm chứng cho Đức Kitô Phục sinh bằng lời xác quyết: “Anh em đã chối bỏ Ðấng Thánh, Ðấng Công Chính, và xin tha tên sát nhân cho anh em, còn Ðấng ban sự sống thì anh em lại giết đi, nhưng Thiên Chúa đã cho Người từ cõi chết sống lại, điều đó chúng tôi xin làm chứng.”
Còn trong bài tin Mừng, Thánh sử Luca ghi lại việc Chúa Phục sinh hiện đến với các môn đệ. Chúa đã hiện diện, cùng ăn cùng uống với các ông, và Ngài mời gọi các ông: “Chính anh em là chứng nhân về những điều ấy.”
Ông bà và anh chị em thân mến!
Chúa đã Phục Sinh là chân lý, là niềm tin của chúng ta. Thế nhưng trong cuộc sống, chúng ta vẫn chưa sống và làm chứng được mầu nhiệm cao quý này. Có phải chăng chúng ta chưa nhận ra Chúa Phục Sinh, hay chưa một lần gặp gỡ chính Ngài.
Có lẽ chúng ta chưa được như hai môn đệ trên đường về đã được thắp lên ngọn lửa đức tin bởi những lời giải thích Kinh Thánh và nhất là hành động bẻ bảnh của Chúa Phục Sinh.
Chúng ta cũng chưa được chứng kiến như các tông đồ đã nhận ra Chúa Phục Sinh qua việc hiện ra và qua những dấu chỉ bình thường như ăn cá nướng và mật ông. Chúng ta cũng chưa được như các bà theo Chúa nhận ra Chúa Phục Sinh do bởi tiếng gọi thân thương, quen thuộc.
Vì thế, chúng ta được mời gọi nhận ra Chúa ngang qua những dấu chỉ bình thường, qua một niềm vui hay một thất bại, qua chính những người bên cạnh ta.
Và khi đó, chúng ta thật có phúc vì không thấy như các môn đệ nhưng chúng ta vẫn tin. Vì đức tin của chúng ta được cũng cố nhờ vào lời chứng của các tông đồ. Nhất là, chúng ta tin qua việc cùng nhau tham dự lễ bẻ bánh hằng ngày.
Ông bà và anh chị em rất thân mến!
Chúa Giêsu Phục Sinh vẫn luôn hiện diện với mỗi người chúng ta, và Người ban ơn tha tội cũng như sự sống đời đời cho những ai biết ăn năn hối cải và tin vào ngài.
Chính thánh Gioan Tông đồ trong bài đọc II đã khẳng định, những ai biết Chúa Giêsu sẽ giữ các giới răn của Người và sẽ sống trong tình yêu của Người.
Xin cho mỗi người anh chị em chúng ta nhận ra Chúa Phục Sinh khi tham dự Thánh lễ với lòng khát khao. Lắng nghe Lời Chúa và đón nhận Bánh thánh Thể. Để chính Đức Kitô Phục Sinh sẽ biến đổi đời sống ta mỗi ngày. Và nhờ đó chúng ta can đảm để làm chứng cho Ngài bằng đời sống yêu thương, phục vụ của chúng ta. Amen.