Saturday, April 3, 2021

 Vọng Phục Sinh

Tin Mừng Mc 16, 1-8


Ông bà và anh chị em thân mến!

Sau những ngày chúng ta cùng với Giáo hội đi vào Tuần thánh, và cao điểm nhất là Tam Nhật Thánh, cả Giáo hội như khoác lên mình chiếc khăn tang khi cùng Chúa Giêsu đối diện với cái chết. Thế nhưng, giữa màn tang thương ấy lại bừng lên một nguồn sáng mới, nguồn sáng bất diệt. Đức Kitô đã chết và nay đã sống lại. 

Đức Kitô đã sống lại, là một tin vui, và rất đặc biệt đối với mỗi người Kitô hữu chúng ta. Vì đã hơn 2000 năm qua, chúng ta vẫn loan báo một tin trọng đại ấy, cho đến hôm nay và mãi mãi về sau. Tin đó dường như vẫn còn rất sốt, rất nóng cho những ai chưa biết Chúa, hay chưa thật sự cảm nhận được sự hiện diện của Chúa Phục Sinh. Bởi vì, mới hôm qua, cả không gian chìm ngập trong tang tóc trước cái chết của Chúa Giêsu. Thì hôm nay, bài ca Tin Mừng Phục Sinh vang lên với câu khởi đầu: Mừng Vui Lên …  

Trong các bài đọc và nhất là trong bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe, Mẹ Giáo hội, đã họa lên cho chúng ta một khung trời mới, một viễn cảnh của sự sống đã đánh bại sự chết. Đó là một cuộc vượt qua đầy hào hùng, vì nhờ vào cuộc vượt qua của Đức Kitô, mà người Kitô hữu được bước vào một sự sống mới. Và cuộc vượt qua ấy cũng đã khởi đi từ chính Đức Kitô.

Trong Tin Mừng hôm nay, thánh sử Mác-cô đã họa lại hình ảnh những người phụ nữ đạo đức đã theo Chúa. Các bà đã ra mộ từ sáng sớm, khi mặt trời hé mọc. Và khi gần đến mộ, các bà phân vân tự hỏi vì không biết tìm ai để lăn tảng đá lấp mồ. Thế mà khi đến mồ thì các bà đã thấy nó đã được lăn ra bên cạnh rồi, mặc dù tảng đá đó rất lớn. Khi nhìn vào trong mồ, các bà đã khiếp sợ vì không thấy xác Chúa đâu, mà lại thấy một thanh niên mặc áo dài trắng. Khi các bà còn run rẩy, định trốn đi thì nghe người thanh niên ấy bảo rằng, Chúa Giêsu Nadarét chịu đóng đinh không còn trong mồ nữa, Người đã sống lại và Người đã đi trước đến xứ Galilêa.

Cộng đoàn phụng vụ thân mến.

Cái ánh sáng bình mình khi mặt trời hé mọc dường như phản chiếu tâm tình của người thăm mồ Chúa từ sáng sớm. Vì bóng đêm đã qua đi, mà ngày thì đang tới, sự giao tranh giữa cái chết và sự Phục Sinh vẫn đang còn đó trong lòng những đi đến mồ. 

Thử hỏi, làm sao có thể đón nhận Chúa Phục Sinh nếu cứ mãi đi tìm kiếm Chúa Giêsu đã chết vì chịu đóng đinh? Làm sao để ánh sáng của Phục Sinh có thể chiếu rõ để làm sáng tỏ ý nghĩa cái chết của Chúa Giêsu trên thập giá?

Đó là Đừng Sợ như lời sứ thần đã bảo các bà.

Đừng sợ vì sự thật, Chúa Giêsu đã trãi qua cuộc Thương Khó nhưng Chúa đã Phục Sinh. 

Đừng sợ vì chúng ta được liên kết với Chúa Giêsu, nên nếu chúng ta chết giống như Người thì chúng ta cũng sẽ sống lại với Người; giống như con người củ cùng tội lỗi đã bị đóng vào thập giá thì con người mới được giải thoát khỏi lỗi tội.

Đừng sợ vì một khi đã chết và sống lại thì chúng ta không còn chết nữa; Chúa Giêsu đã chiến thắng tử thần mà đưa chúng ta vào sự sống đời đời.

Ông bà và anh chị em thân mến!

Đã bao lần chúng ta không nhận ra Chúa đã sống lại thật vì sự giao tranh giữa ánh sáng và bóng tối trong tâm hồn mỗi người chúng ta; chúng ta còn sợ. Sợ phải vác thập giá đời mình mà theo Chúa; sợ sức nặng của tảng đá cuộc đời không có ai lăn đi để chúng ta thấy Chúa; sợ chết với những tội lỗi đã nhấn chìm chúng ta trong bóng tối cuộc đời. 

Ngày hôm nay, nhất là trong đêm cực thánh này, chúng ta được mời gọi: Đừng Sợ. 

Chúng ta hãy chấp nhận những biến cố trong đời, với niềm vui nổi buồn, với điều lành lẫn những khó khăn thử thách. Chúng ta hãy phó thác đời mình cho Chúa vì tin rằng mình sẽ Phục Sinh.

Chúng ta hãy tin rằng, Chúa Giêsu Phục Sinh sẽ lăn mọi tảng đá che lấp, ngăn cách chúng ta gặp Chúa. Chúa sẽ đến gặp chúng ta mọi nơi mọi lúc khi chúng ta cần Chúa.

Chúng ta cũng hãy chết đi với tội lỗi để ra đi làm nhân chứng cho Chúa Giêsu Phục Sinh; để ánh sáng Chúa Phục Sinh luôn mãi soi chiếu cuộc đời mỗi người chúng ta. Amen. 


No comments: