Saturday, October 29, 2022

Chúa Nhật XXXI TN Năm C

(Kn 11,22-12,2. 2 Tx 1,11-2,2. Lc 19,1-10)



Cuộc đời lắm lúc là một cuộc tìm kiếm. Mỗi người dường như muốn tìm những gì cần để sống, để tồn tại, hay là để hưởng thụ. Không ít lần, con người tìm kiếm sự tha thứ. Một sự tha thứ thiêng liêng cho một nội tâm đang tan nát, giày vò.

Bài đọc I hôm nay, tác giả sách Khôn Ngoan chỉ ra một đích điểm cho con người tìm kiếm. Đó chính là Thiên Chúa, Đấng xót thương tất cả mọi người. Người đã dựng nên muôn loài, trong đó có con người vì lòng yêu thương không bờ bến. Mặc dù con người chẳng là gì trước mặt Chúa nhưng Người lại luôn yêu con người, dẫu cho con người có lỗi lầm, có bội ước. Chúa sẵn sàng tha thứ, nhẹ nhàng sửa dạy. Vì Người luôn tìm kiếm con người và đưa con người về với mình.

Sự tha thứ của Thiên Chúa được cụ thể hóa nơi chính người Con Một. Chính Chúa Giêsu đã cho thấy một sự tha thứ và một tình yêu dành cho người tội lỗi. Quả thế, trong bài Tin Mừng, hình ảnh Dakêu, một người đứng đầu những người thu thuế đã được đề cập. Nếu người thu thuế là ô uế, là tội lỗi, thì Dakêu là người đứng đầu những người đó. Thế nhưng, người thu thuế lùn kia lại có một hành trình tìm Chúa, và mong ước được gặp Người.

Chắc hẵn, ông đã nghe về danh thầy Giêsu trước đó, và nay, ông cố gắng vượt qua giới hạn thể lý của mình. Ông đã muốn tìm gặp thầy Giêsu bằng cách trèo lên cao. Ông lên cao để vượt qua sự cản trở của đám đông. Và ông đã không khỏi bất ngờ khi Chúa đã nhận ra ông. Dường như Chúa cũng đã tìm ông, đã biết ông, và tỏ ý bước vào nhà ông. Chúa không ngại ông là người đứng đầu những người được xem là tội lỗi ở thời đó. Chúa không từ chối bước vào nhà ông, vào một nơi được xem là hang ổ của tội lỗi.

Hành động của Chúa Giêsu cũng đồng nghĩa với việc Chúa đã tỏ lòng tha thứ cho ông Dakêu. Có thể nói, Chúa bước vào nhà ông để ông có thể bước vào nhà Chúa. Ông đã được tha thứ để ông có thể tự tha thứ cho mình. Thế nên, Dakêu đã rất đỗi vui mừng, và sẵn sàng đón tiếp Chúa. Không những thế, Dakêu còn có hành động cụ thể cho việc ông được thứ tha. Ông đã sẵn sàng chia sẻ phân nửa tài sản của mình cho người nghèo; cũng như ông sẽ hoàn trả gấp bốn lần những gì ông đã chiếm đoạt. Thế là Chúa đã tìm thấy những gì đã mất, và người tìm Chúa cũng đã gặp Người.

Thế còn anh chị em chúng ta thì sao? Chúng ta đang đi tìm Chúa, hay Chúa đang đi tìm kiếm chúng ta? Ngài có tìm được chúng ta khi chúng ta đang có tìm gặp Ngài không?

Sự thật, Chúa vẫn tìm kiếm những người con dấu yêu của Chúa, dù thân phận con người nhỏ bé, lỗi tội. Hơn thế nữa, danh thánh Giêsu Kitô được tôn vinh không chỉ nơi Ngài mà còn nơi mỗi người anh chị em chúng ta, như lời thánh Phaolô tông đồ trong bài đọc II. Mỗi người chúng ta sẽ được đến dự kiến Chúa không phải với một tinh thần dao động, hay hoảng sợ. Nhưng chúng ta sẽ đến với Chúa trong sự bình an vì mỗi người chúng ta đều mang danh thánh Kitô và chúng ta được tôn vinh nhờ Người.

Ước mong sao, mỗi người chúng ta sẽ được tìm thầy và được cứu chữa. Amen.

Saturday, October 22, 2022

Chúa nhật XXX TNC. 

Hc 35,12-14. 16-18; 2 Tm 4,6-8. 16-18; Lc 18,9-14

“Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên”

Nếu Thiên Chúa ở trên trời cao thì làm sao lời cầu nguyện có thể đến được với Ngài nếu tầng tầng lớp lớp mây che phủ. Phải chăng lời cầu nguyện cần có sức mạnh để đâm thủng, để vượt qua những trở ngại đó?

Trả lời thắc mắc đó, tác giả sách Huấn Ca trong bài đọc I đã diễn tả lời cầu nguyện của những người vâng nghe ý Chúa sẽ vọng tới các tầng mây, còn của những người nghèo vượt ngàn mây thẳm. Những người đó là ai, nếu không phải là những người nghèo hèn, bị áp bức, mồ côi và góa bụa. Đó là những người khi xưa cũng như ngày nay, đã và đang chịu những thua thiệt, những bất hạnh trước mặt người đời. Nhưng họ là những người biết khiêm nhường, biết kiên trì cầu nguyện và được Chúa lắng nghe.

Và nếu đặt những người đó dưới cái nhìn của người Do Thái khi xưa, họ là những người không được Chúa chúc phúc, là những người được liệt vào hàng thấp kém. Họ bị những người “tự hào mình là người công chính” chê bai, khinh thường, chối bỏ.

Hình ảnh đó dường như được bắt gặp trong dụ ngôn của bài Tin Mừng theo thánh Luca hôm nay. Cũng có đó, hai nhân vật xuất hiện, một người thuộc nhóm đạo đức, tuân giữ lề luật là Pha-ri-sêu; còn người còn lại là người thuộc nhóm ô uế, tội lỗi – người thu thuế. Cả hai cùng lên đền thờ cầu nguyện, nhưng với hai thái độ khác nhau.

Người biệt phái thì tự hào với những việc tốt lành ông đã làm. Và có lẽ, ông đã không quá tự cao nếu ông biết dâng cho Chúa những việc tốt lành đó; chứ không phải dùng chúng để so sánh với người khác. Quả là không thể phủ nhận những việc tốt lành của ông, nhưng đáng tiếc những việc đó chỉ dừng lại ở bên ngoài.

Còn người thu thuế thì lại ý thức được thân phận bé nhỏ của mình; tự nhận mình là kẻ tội lỗi và kêu cầu lòng thương xót của Chúa. Ông đã không lãi nhãi nhiều lời, mà chỉ biết im lặng đón nhận sự công minh của Chúa. Và cái kết, người thu thuế lại được Chúa xác nhận là công chính.

Còn mỗi người chúng ta thì sao? Chúng ta là người biệt phái hay là người thu thuế?

Chúng ta có thể là người chỉ biết tự hào với những việc tốt lành chúng ta làm; nhất là những việc đạo đức, dâng cúng và bác ái. Chúng ta quên mất, chúng ta có gì cũng là do Chúa ban cho, và chúng ta có làm được như thế cũng là do ơn Chúa giúp.

Lẽ dĩ nhiên, không ai dám tự hào mình không phạm tội, không vướng vào cạm bẫy của thế gian, của ma quỷ và của chính mình. Thế nên, mỗi người được mời gọi biết khiêm nhường, ý thức thân phận của mình. Hãy học cùng người thu thuế, biết chạy đến với lòng thương xót của Chúa. Thà nhỏ bé trước mặt thế gian mà nên công chính trước mặt Thiên Chúa.

Có thể nói, nhỏ bé với thái độ khiêm nhường không phải là yếm thế, là xem thường những gì mình đang có; nhưng đúng hơn là xác định đúng vị trí, đúng thân phận và đúng những gì thật sự là của mình. Như lời thánh Phao-lô tông đồ, ngài nhận ra những gì Ngài đã đấu, đã chạy, đã giữ vững niềm tin. Ngài nhận ra sự yếu đuối, sự đơn đọc của mình; và cũng đã nhận ra trợ lực của Thiên Chúa dành cho Ngài.

Ước mong sao, mỗi người theo Chúa đều có thể nhận ra Thiên Chúa lắng nghe tất cả những ai chạy đến với Người; đặc biệt là những ai biết khiêm nhường, biết tự hạ.  Amen.