(Kn 11,22-12,2. 2 Tx 1,11-2,2. Lc 19,1-10)
Cuộc đời lắm lúc là một cuộc tìm kiếm. Mỗi người dường
như muốn tìm những gì cần để sống, để tồn tại, hay là để hưởng thụ. Không ít lần,
con người tìm kiếm sự tha thứ. Một sự tha thứ thiêng liêng cho một nội tâm đang
tan nát, giày vò.
Bài đọc I hôm nay, tác giả sách Khôn Ngoan chỉ ra một
đích điểm cho con người tìm kiếm. Đó chính là Thiên Chúa, Đấng xót thương tất cả
mọi người. Người đã dựng nên muôn loài, trong đó có con người vì lòng yêu
thương không bờ bến. Mặc dù con người chẳng là gì trước mặt Chúa nhưng Người lại
luôn yêu con người, dẫu cho con người có lỗi lầm, có bội ước. Chúa sẵn sàng tha
thứ, nhẹ nhàng sửa dạy. Vì Người luôn tìm kiếm con người và đưa con người về với
mình.
Sự tha thứ của Thiên Chúa được cụ thể hóa nơi chính
người Con Một. Chính Chúa Giêsu đã cho thấy một sự tha thứ và một tình yêu dành
cho người tội lỗi. Quả thế, trong bài Tin Mừng, hình ảnh Dakêu, một người đứng
đầu những người thu thuế đã được đề cập. Nếu người thu thuế là ô uế, là tội lỗi,
thì Dakêu là người đứng đầu những người đó. Thế nhưng, người thu thuế lùn kia lại
có một hành trình tìm Chúa, và mong ước được gặp Người.
Chắc hẵn, ông đã nghe về danh thầy Giêsu trước đó,
và nay, ông cố gắng vượt qua giới hạn thể lý của mình. Ông đã muốn tìm gặp thầy
Giêsu bằng cách trèo lên cao. Ông lên cao để vượt qua sự cản trở của đám đông.
Và ông đã không khỏi bất ngờ khi Chúa đã nhận ra ông. Dường như Chúa cũng đã
tìm ông, đã biết ông, và tỏ ý bước vào nhà ông. Chúa không ngại ông là người đứng
đầu những người được xem là tội lỗi ở thời đó. Chúa không từ chối bước vào nhà
ông, vào một nơi được xem là hang ổ của tội lỗi.
Hành động của Chúa Giêsu cũng đồng nghĩa với việc
Chúa đã tỏ lòng tha thứ cho ông Dakêu. Có thể nói, Chúa bước vào nhà ông để ông
có thể bước vào nhà Chúa. Ông đã được tha thứ để ông có thể tự tha thứ cho
mình. Thế nên, Dakêu đã rất đỗi vui mừng, và sẵn sàng đón tiếp Chúa. Không những
thế, Dakêu còn có hành động cụ thể cho việc ông được thứ tha. Ông đã sẵn sàng
chia sẻ phân nửa tài sản của mình cho người nghèo; cũng như ông sẽ hoàn trả gấp
bốn lần những gì ông đã chiếm đoạt. Thế là Chúa đã tìm thấy những gì đã mất, và
người tìm Chúa cũng đã gặp Người.
Thế còn anh chị em chúng ta thì sao? Chúng ta đang
đi tìm Chúa, hay Chúa đang đi tìm kiếm chúng ta? Ngài có tìm được chúng ta khi
chúng ta đang có tìm gặp Ngài không?
Sự thật, Chúa vẫn tìm kiếm những người con dấu yêu của
Chúa, dù thân phận con người nhỏ bé, lỗi tội. Hơn thế nữa, danh thánh Giêsu
Kitô được tôn vinh không chỉ nơi Ngài mà còn nơi mỗi người anh chị em chúng ta,
như lời thánh Phaolô tông đồ trong bài đọc II. Mỗi người chúng ta sẽ được đến dự
kiến Chúa không phải với một tinh thần dao động, hay hoảng sợ. Nhưng chúng ta sẽ
đến với Chúa trong sự bình an vì mỗi người chúng ta đều mang danh thánh Kitô và
chúng ta được tôn vinh nhờ Người.
Ước mong sao, mỗi người chúng ta sẽ được tìm thầy và
được cứu chữa. Amen.