·
Nguyên tắc 1: Đối với những người sa
ngã hết tội trọng này đến tội trọng khác, kẻ thù thường quen bày cho họ những
vui thú bề ngoài để xui họ hướng đến những khoái lạc và vui thú giác quan để
cầm giữ và thúc đẩy họ tiến sâu và thói hư tật xấu. Với những người như thế,
thần lành dùng phương pháp ngược lại: bằng cách thôi thúc cho lương tâm cắn rứt
họ bằng luật tự nhiên của lẽ phải.
·
Nguyên tắc 2: Nơi những người tiến
mạnh trong việc diệt trừ tội lỗi và đang tiến lên hơn mãi trong việc phụng sự
Thiên Chúa, Chúa chúng ta, thì có phương pháp ngược lại với phương pháp thứ
nhất. Vì khi đó, đường lối riêng của thần dữ là cắn rứt, làm buồn phiền và đặt
chướng ngại vật bằng cách gây băn khoăn lo lắng với những lý lẽ giả tạo để
những người này không thể tiến tới. Còn cách thức riêng của thần lành là cho
can đảm và sức mạnh, an ủi, nước mắt, ơn soi giục và an nghỉ, cùng giảm bớt và
suy giảm các trở ngại để cho họ tiến lên trong đàng lành.
·
Nguyên tắc 3: Về an ủi thiêng liêng,
tôi (Thánh I Nhã) gọi là an ủi khi trong lòng phát khởi một thúc đẩy nội tâm
khiến linh hồn bừng cháy lửa kính mến Đấng Tạo Hóa, Chúa mình, và từ đó, không
thể yêu một tạo vật nào trên mặt đất vì chính tự nó, nhưng vì Đấng đã tạo dựng
nên mọi sự. An ủi thiêng liêng cũng là trường hợp linh hồn chảy nước mắt giục
lòng mến Chúa, khiến cho đớn đau vì tội lỗi mình, hay vì sự thương khó của Đức
Kitô, Chúa chúng ta, hay vì những điều khác trực tiếp hướng về việc phụng sự và
ca ngợi Chúa. Sau cùng, an ủi là gia tăng lòng tin, cậy mến cùng mọi niềm vui
nội tâm mời gọi và lôi kéo tâm hồn đến những sự trên trời và phần rỗi riêng cho
linh hồn, khiến linh hồn được nghỉ ngơi và an bình trong Đấng Tạo Hóa, Chúa
mình.
·
Nguyên Tắc 4: Về sầu khổ thiêng liêng.
Sầu khổ thiêng liêng là tất cả những gì trái ngược lại với nguyên tắc 3: như sự
tối tăm trong linh hồn, nỗi sao xuyến tâm thần, sự thúc đẩy về những gì thấp
hèn và phàm tục, nỗi bâng khuâng từ những sao động và cám dỗ xúi ta mãi tin
tưởng vào nó. Tâm hồn cảm thấy lười biếng, khô khan, buồn rầu và như bị lìa xa Đấng Tạo Hóa, Chúa mình. Như an ủi trái ngược với sầu khổ
thế nào, thì các tư tưởng an ủi sinh ra cũng trái ngược với các tư tưởng sầu
khổ sinh ra cũng như vậy.
·
Nguyên tắc 5: Trong thời gian sầu khổ,
đừng bao giờ thay đổi, nhưng hãy cương quyết bền vững trong những gì đã quyết
định và dốc lòng trước khi gặp sầu khổ, hoặc trong những điều đã dốc lòng khi
được an ủi trước đây. Vì như khi được an ủi, phần nhiều là do thần lành hướng
dẫn và khuyên nhủ, thì trong cơn sầu khổ, thần dữ cũng làm thế, mà nếu theo lời
khuyên của nó, chúng ta sẽ chẳng gặp được con đường dẫn tới đích.
·
Nguyên Tắc 6: Trong cơn sầu khổ, nếu
như không nên thay đổi những điều đã quyết định, thì lại rất nên cương quyết
thay đổi chính mình để chống lại cơn sầu khổ, chẳng hạn, bằng cách cầu nguyện
chăm chú hơn, suy gẫm nhiều hơn, xét mình nhiều hơn, và gia tăng sự hãm mình
theo phương cách thích hợp.[1]
·
Nguyên Tắc 7: Đang gặp sầu khổ, ta hãy
suy rằng, để thử ta, Chúa đã bỏ mặc để ta lấy sức riêng mà chống trả các xao
động và cám dỗ của kẻ thù, vì ta có thể chống trả được nhờ ơn Chúa hằng giúp
đỡ, dù không thấy được rõ ràng: vì tuy Chúa rút bớt lòng sốt sắng nồng nàn ,
lòng mến bao la và ân sủng mạnh mẽ, Người vẫn để lại đủ ân sủng cho sự cứu rỗi
đời đời.
·
Nguyên Tắc 8: Đang cơn sầu khổ, hãy
gắng giữ sự nhẫn nại, tức lại ngược với xáo trộn đang xảy đến, và nghĩ rằng
chẳng bao lâu nữa sẽ được ủi an khi hết sức chiến đấu với cơn sầu khổ như đã
nói ở nguyên tắc 6.
·
Nguyên Tắc 9: Có ba nguyên do khiến ta
gặp sầu khổ. Thứ nhất là ta khô nhạt, lười biếng hay lơ là trong các việc
thiêng liêng; vậy vì lỗi ta mà các an ủi thiêng liệng lìa bỏ ta. Thứ hai là để
coi sức ta đến đâu và ta có thể vươn đến đâu trong việc phụng sự và ca ngợi
Chúa, khi không được thưởng công bằng những an ủi và ân sủng bao la. Thứ ba là
để ta học biết và nhận thức bằng những cảm xúc nội tâm rằng tự ta không thể
phát sinh hay duy trì lòng sốt sắng vô ngần, lòng mến mạnh mẽ, nước mắt hay bất
cứ ơn an ủi thiêng liêng nào, nhưng mọi sự đều là ân điển của Thiên Chúa, Chúa
chúng ta, và để ta đừng xây tổ nơi không thuộc về mình, đến độ tự đắc kiêu
ngạo, khoe khoang, rồi tự gán cho mình lòng sốt sắng hay các hoa trái khác của
ơn an ủi thiêng liêng.
·
Nguyên Tắc 10: Khi được an ủi, phải
nghĩ tới cách sử dụng trong cơn sầu khổ sẽ đến sau này, hầu lấy sức mới để dành
cho lúc đó.
·
Nguyên Tắc 11: Ai được ơn an ủi, phải
gắng tự khiêm tự hạ hết sức mình, bằng cách nghĩ đến mình nhỏ hèn biết mấy
trong cơn sầu khổ, khi không được ân sủng hay an ủi. Trái lại, người lâm cơn
sầu khổ, phải nghĩ là mình có thể làm được nhiều nhờ ơn trợ giúp đủ để cho mình
chống trả mọi kẻ thù khi lấy sức nơi Đấng Tạo Hóa hay Chúa mình.
·
Nguyên Tắc 12: Kẻ thù giống như một kẻ
hư hỏng, nhõng nhẽo, có vẻ hung dữ, nhưng thực sự tự nó không có sức lực gì cả.
Quả vậy, đặc tính của một kẻ hư hỏng khi gây gỗ với người khác là mất can đảm
và chạy trốn khi người này cương quyết chống trả. Trái lại, nếu người này mất
can đảm và chạy trốn trước, thì cơn giận, sự trả thù, và tính hung dữ của kẻ hư
hỏng này thật không sao lường được. Cũng vậy, đặc tính của kẻ thù là nên yếu
nhược, nản lòng và dẹp bỏ các cám dỗ khi người tập luyện đời sống nội tâm quả
quyết đương đầu với cơn cám dỗ bằng cách làm điều ngược hẳn lại. Trái lại, nếu
người đang tập luyện bắt đầu sợ hãi và nản lòng khi chịu cám dỗ, thì trên mặt
đất này, sẽ không còn dã thú nào hung hăng cho bằng kẻ thù của nhân tính khi nó
theo đuổi ý đồ đáng nguyền rủa với tâm địa quá xấu xa của nó.
·
Nguyên tắc 13: Kẻ thù cũng cư xử như
một chàng trai đa tình dâm dãng, muốn bí mật để khỏi bị lộ. Quả vậy, như chàng
trai đa tình dâm đãng khi dùng lời hiểm độc quyến rũ một thiếu nữ con nhà lành
hay vợ một người đứng đắn thì muốn những lời dụ dỗ của mình được giữ kín. Bằng
ngược lại, hắn sẽ trở nên bất mãn khi cô gái mách với cha hay thiếu phụ mách
với chồng. Vì lúc ấy, hắn thừa biết sẽ không thể thành công trong việc đang
manh tính. Cũng vậy, kẻ thù của nhân tính khi đưa ra những xảo trá và xúi dục
của nó vào tâm hồn ngay lành thì cũng mong muốn những điều đó được tiếp nhận và
giữ kín. Nhưng khi ta bày tỏ có điều này cho một cha giải tội hay nói với một
người đạo đức và am tường những dối trá hiểm độc của nó, thì nó rất bất mãn vì
biết không thể thành công trong chuyện đã manh tính, vì chân tướng dối trá của
nó đã bị phanh phui.
·
Nguyên Tắc 14: Kẻ thù lại còn sử xự
như một tướng quân mong chiến thắng và cướp đoạt những gì y muốn. Vì như một
chỉ huy cầm quân, sau khi đặt bản doanh, xem xét lực lượng, học cách bố trí của
thành trì, rồi tấn công vào điểm yếu nhất của kẻ thù. Cũng vậy, kẻ thù của nhân
tính lượn quanh để xét kiếm các nhân đức đối thần, các nhân đức trụ và các nhân
đức luân lý của ta, khi thấy điểm yếu nhất và dễ nguy hại nhất cho phần rỗi đời
đời của ta, thì nó sẽ tấn công và cố hạ ta.
No comments:
Post a Comment